- Sẩy chân còn hơn lỡ miệng,
những kẻ gian ác cũng sụp đổ nhanh như thế. - Người thô lỗ thì giống như câu chuyện không hợp thời,
kẻ dốt nát cứ kể đi kể lại. - Kẻ ngu đần không nói được dụ ngôn,
vì lúc phải nói, nó lại chẳng nói. - Do túng thiếu, có kẻ tránh được tội,
và không bị ray rứt lúc nghỉ ngơi. - Có người tiêu vong vì xấu hổ,
nó tiêu vong vì nể mặt đứa khờ. - Có kẻ vì xấu hổ mà hứa hẹn với bạn hữu,
bỗng dưng biến người ấy thành kẻ thù. - Nơi con người, nói dối là điều đê tiện xấu xa,
kẻ dốt nát cứ luôn mồm nói dối. - Trộm cắp còn đỡ hơn nói dối,
nhưng cả hai đều chuốc lấy hư vong. - Kẻ quen nói dối là kẻ vô liêm sỉ,
nỗi nhục không bao giờ rời xa nó.
{ 0 comments… add one }
Next post: Về sự khôn ngoan
Previous post: Những điều nghịch lý