Vì là con cái A-dong, nên chúng ta sẽ phải chết; nhưng cũng là anh em với Ðức Kitô, nên chúng ta đã có sẵn nhà ở chúng ta trên thiên đàng.
Bởi thế, chết không phải là một điều kinh khủng, nhưng là một giờ phút quan trọng cho đời sống ta. Mỗi Bí Tích ta lãnh nhận, mọi ân sủng ta nhận được, đều giúp ta chuẩn bị cho giây phút đó. Chúng ta phải chết với lòng mến Chúa Cha trong linh hồn, như khi Chúa Giêsu chết, và dâng hiến mình cho Ngài mãi mãi.
Chết là linh hồn lìa ra khỏi xác. Thân xác dần dần trở về bụi đất; nhưng linh hồn liền bị Chúa Giêsu phán xét. “Số phận người ta chỉ chết một lần, và sau đó là phán xét”. Người là Thẩm Phán toàn khôn và toàn thiện; Người thật biết cả đời sống chúng ta và sẽ xét xử chúng ta; “Người sẽ trả cho mỗi người tùy công việc họ làm”.
Chắc chắn chúng ta sẽ chết; nhưng chúng ta không biết bao giờ mình chết, Chúa Giêsu bảo chúng ta phải như những đầy tớ chờ đợi chủ mình: “Hãy tỉnh thức, vì các con không biết lúc nào chủ nhà trở về”.
Chúng ta còn hơn tôi tớ Chúa; chúng ta là con cái Ngài. Chúng ta sẽ luôn sống sắn sàng, chờ đợi Cha chúng ta đến để gọi chúng ta về nhà Ngài.
Thièn Chúa là ánh sáng trong tâm hon va trong anh em !